Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm trong thời ở ẩn tại Côn Sơn
窮巷幽居苦寂寥,
烏巾竹杖晚逍遙。
荒村日落霞棲樹,
野徑人稀水沒橋。
今古無窮江漠漠,
英雄有恨葉蕭蕭。
歸來獨憑欄杆坐,
一片冰蟾掛碧霄。
Cùng hạng u cư khổ tịch liêu,
Ô cân trúc trượng vãn tiêu diêu.
Hoang thôn nhật lạc, hà thê thụ.
Dã kính nhân hy, thuỷ một kiều.
Kim cổ vô cùng giang mạc mạc,
Anh hùng hữu hận diệp tiêu tiêu.
Quy lai độc bẵng lan can toạ,
Nhất phiến băng thiềm quải bích tiêu.
Trong ngõ cùng, ở nơi vắng vẻ, buồn nỗi quạnh hiu,
Khăn đen, gậy trúc đi dạo chơi buổi chiều.
Nơi thôn vắng, mặt trời xế, ráng đậu trên cây,
Con đường ngoài nội ít người qua lại, nước ngập cầu.
Xưa nay thời gian không cùng như sông chảy xuôi mờ mịt,
Anh hùng mang hận như tiếng gió thổi cây lá nghe vu vu.
Trở về một mình ngồi tựa lan can,
Một mảnh trăng sáng lạnh như băng treo trên nền trời biếc.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Ở xóm xa cùng, khổ quạnh hiu,
Khăn đen gậy trúc dạo quanh chiều.
Thôn hoang bóng xế cây nâng ráng,
Đường ruộng người thưa nước ngập cầu.
Kim cổ không cùng sông lặng lặng,
Anh hùng ôm hận lá lao xao.
Quay về, một chắc lan can tựa,
Trăng sáng như băng trời biếc treo.
Xóm vắng ngõ cùng chạnh lẽ loi,
Khăn đen gậy trúc dạo chiều lơi.
Cây chìm khói ráng thôn xế bóng,
Nước ngập cầu lau nẻo vắng người.
Kim cổ miên man sông mịt mịt,
Anh hùng lận đận lá vơi vơi.
Quay về chiếc bóng lan can dựa,
Một mảnh trăng treo lạnh biếc trời!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 21/02/2006 03:28
Cám cảnh đìu hiu trong ngõ sâu,
Khăn thâm gậy trúc dạo chiều thâu (thu).
Bóng tà xóm quạnh cây trùm ráng,
Người vắng đường quai nước ngập cầu.
Kim cổ về đâu ? Sông chảy lặng...
Anh hùng vương hận, lá rơi mau!
Hưu về ngồi tựa lan can ngắm,
Vòm biếc trăng treo bóng sạch làu.
Gửi bởi Vanachi ngày 10/04/2007 20:24
Góc xóm âm u cảnh khổ nghèo
Khăn đen gậy trúc dạo quanh chiều
Thôn hoang bóng xế cây vương ráng
Lộ vắng người thưa nước ngập cầu
Kim cổ khôn cùng, sông bát ngát
Anh hùng vương hận, lá buồn hiu
Một mình trở gót, lan can tựa
Xanh một khung trời trăng lạnh treo.
Gửi bởi Vanachi ngày 06/09/2008 07:01
Nhà quạnh xóm cùng khổ vắng teo,
Khăn thâm gậy trúc dạo quanh chiều.
Bãi thôn bóng xế cây đeo ráng,
Đường nội người thưa nước ngập kiều (cầu).
Kim cổ không cùng, sông bát ngát,
Anh hùng mang hận, lá veo veo.
Trở về một chắc lan can tựa,
Lạnh lẽo gương thiềm khoảng biếc treo.
Gửi bởi phuhoang4142 ngày 11/06/2011 19:52
Ngõ nghèo ở ẩn khổ lao đao,
Gậy trúc khăn thâm thử dạo nào !
Xóm vắng nắng tàn cây quyến ráng,
Đường quê người ít nước tràn cầu.
Thời gian vô tận, sông mờ mịt,
Tài gỏi hận mang, lá xạc xào !
Về tựa lan can ngồi lẻ bóng,
Trời xanh một mảnh trăng hư hao !!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi vietnguyenfree ngày 08/05/2013 21:34
Ngõ vắng đường quanh lặng chơi vơi,
Khăn khâm nhàn chống gậy trúc chơi.
Bóng chiều bãng lãng xuyên tàn lá,
Đê vắng cầu nghiêng nước ngập rồi.
Mịt mùng sóng lẫn sầu kim cổ,
Anh hùng hận gửi lá vàng rơi.
Về ngồi tựa cửa lan can ngắm,
Một mảnh trăng treo lạnh giữa trời.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 20/10/2014 17:18
Ngõ cùng, nghèo khổ quạnh hiu,
Khăn đen gậy trúc buổi chiều dạo quanh.
Đường quê cầu ngập nước dâng,
Thôn hoang vắng vẻ cây vương ráng chiều.
Cổ kim bát ngát dòng trôi,
Anh hùng ôm hận, lá rơi gợn buồn.
Lan can ngồi tựa một mình,
Trời xanh lạnh lẽo nghiêng vành trăng treo.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 11/05/2015 21:57
Ngõ cuối âm thầm cảnh vắng teo,
Khăn đen gậy trúc dạo trời chiều.
Thôn hoang ác lặn cây treo ráng,
Đường vắng người thưa nước ngập cầu.
Kim cổ không cùng sông phẳng lặng,
Anh hùng tuôn hận lá lao xao,
Chơi về một bóng ngồi bên triện,
Trời biếc trăng trong một mảnh treo.
Gửi bởi hongha83 ngày 17/06/2016 20:20
Ngõ hẻm nhà sâu khổ quạnh hiu,
Khăn thâm gậy trúc dạo chơi chiều.
Nắng tà thôn vắng cây vương ráng,
Người ít đường quê nước ngập cầu.
Nay trước không cùng... sông bát ngát,
Anh hùng có hận... lá lao xao.
Quay về ngồi lẻ lan can dựa,
Trời biếc gương thiềm một tấm treo.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối