Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ tỏ ý chán nản và muốn về nghỉ
蕭蕭墜葉響庭皋,
病骨纔蘇氣轉豪。
天地斯文從古重,
湖山清興入秋高。
鏡中白髮佳人老,
身外浮名謾爾勞。
緬想故圓三徑菊,
夢魂夜夜上歸舠。
Tiêu tiêu truỵ diệp hưởng đình cao,
Bệnh cốt tài tô khí chuyển hào.
Thiên địa tư văn tùng cổ trọng,
Hồ sơn thanh hứng nhập thu cao.
Kính trung bạch phát giai nhân lão,
Thân ngoại phù danh mạn nhĩ lao.
Miến tưởng cố viên tam kính cúc,
Mộng hồn dạ dạ thượng quy đao.
Lá rụng tiêu điều nghe tiếng vì vèo ngoài sân
Bệnh nặng vừa khỏi, lấy lại được hào khí
Nền tư văn của trời đất từ xưa vốn được trọng nể
Nguồn cảm hứng với non nước sang mùa thu càng cao
Xem gương thấy tóc đã bạc, cũng già như thiên hạ
Danh hão ở ngoài cái thân con người, chỉ đưa đến sự nhọc mà thôi
Nhớ về vườn cũ xa vời ba luống cúc
Đêm đêm hồn mộng cứ giục lên thuyền để về.
Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 17/04/2007 19:29
Nghe lá sân ngoài rụng ủ ê
Bệnh qua, hào khí lại thu về
Tư văn trời đất tôn nghìn thuở
Thu cảm non sông dậy mọi bề
Già giống người, tóc sương rõ rệt
Nhẹ cho ta, danh hão ê chề
Vườn xưa gợi nhớ ba bồn cúc
Đêm mộng lên thuyền giục lại quê.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/09/2008 08:00
Đầy sân lá rụng tiếng veo veo,
Bệnh mới lành, mà khí lại hào.
Tự cổ tư văn trời đất trọng,
Sang thu hoài hứng nước non cao.
Soi gương tóc bạ, già rồi đấy,
Theo tục danh hư, nhọc lắm nào.
Tưởng nhớ vườn nhà ba dặng cúc,
Hồn về đêm vẫn gởi chiêm bao.
Gửi bởi PH@ ngày 21/04/2014 20:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 05/11/2017 16:01
Xạc xào tiếng lá rụng ngoài sân
Mới khỏi bệnh nguy tốt sắc thần
Trời đất tự xưa văn nhã trọng
Núi hồ tươi đẹp hứng thu phân
Trong gương đầu bạc đều già cả
Danh hão uổng công khổ luỵ thân
Vẫn nhớ vườn xưa ba lối cúc
Thuyền về tối tối mộng muôn lần.
Gửi bởi hongha83 ngày 26/04/2014 08:44
Lao xao lá rụng sân ngoài,
Bệnh ai vừa khỏi, tình ai dạt dào!
Đạo Nho giá trọng thuở nào,
Cùng hồ, cùng núi, hứng vào ý thu!
Gương soi, đầu tóc trắng phơ,
Thân già đeo cái danh hờ, mệt thêm!!
Nhớ về luống cúc cố viên,
Đêm đêm... hồn mộng muốn lên thuyền về!
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 20/10/2014 17:58
Tiêu điều lá rụng vọng ngoài sân,
Bệnh nặng mừng qua khởi chí hùng.
Trời đất tư văn theo cổ trọng,
Non sông cảm hứng chớm thu dâng.
Tóc sương trong kính như thiên hạ,
Danh hão ngoài thân chuốc nhọc nhằn.
Vợi nhớ vườn xưa ba khóm trúc,
Đêm đêm thuyền mộng ghé về thăm
Xạc xào lá rụng sân nhà
Qua cơn bệnh tật nước da hồng hào
Trời đất tư văn trọng đào
Nước non thu đẹp gợi vào ý thơ
Soi gương thấy tóc bạc phơ
Nhìn mình danh hão, nhọc phờ tấm thân
Nhớ quê luống cúc tần ngần
Đêm đêm mơ thấy quây quần xứ quê
Gửi bởi hongha83 ngày 17/06/2016 20:54
Đầy sân lá rụng tiếng lao xao,
Cơn ốm vừa qua khí lại hào.
Từ cổ đất trời văn vốn trọng,
Thu sang hồ núi hứng càng cao.
Trong guơng tóc bạc già theo đến,
Cõi thế danh hờ nghĩ mệt sao.
Mong nhớ vườn xưa ba luống cúc,
Đò về tối tối gửi chiêm bao.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/06/2018 15:15
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 09/09/2020 10:56
Ngoài sân lá rụng tiếng lào xào,
Lành bệnh lại vừa lấy khí hao.
Từ cổ tư văn người trọng nể,
Sang thu nguồn hứng nước non cao.
Thấy mình tóc bạc như thiên hạ.
Danh hão thân đời tâm nhọc lao.
Vườn cũ nhớ về xa luống cúc
Đêm lên thuyền giục ấy chiêm bao.