Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ làm sau khi thành công và làm quan ở triều
神符海口夜中過,
奈此風清月白何。
夾岸千峰排玉筍,
中流一水走青蛇。
江山如昨英雄逝,
天地無情事變多。
胡越一家今幸睹,
四溟從此息鯨波。
Thần Phù hải khẩu dạ trung qua,
Nại thử phong thanh nguyệt bạch hà.
Giáp ngạn thiên phong bài ngọc duẩn,
Trung lưu nhất thuỷ tẩu thanh xà.
Giang sơn như tạc anh hùng thệ,
Thiên địa vô tình sự biến đa.
Hồ Việt nhất gia kim hạnh đổ,
Tứ minh tòng thử tức kình ba.
Qua cửa khẩu Thần Phù vào lúc giữa đêm
Gió mát trăng thanh quá, làm sao đây?
Gần bờ nhìn ngọn núi bày ra như búp măng ngọc
Giữa dòng con nước chảy như rắn xanh
Non sông như cũ nhưng anh hùng đã mất
Trời đất vô tình tạo nên bao nhiêu biến đổi
Nay được thấy Hồ, Việt một nhà là điều may mắn
Bốn biển từ nay hết cảnh sóng kình.
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 29/07/2005 00:19
Thần Phù qua bến ánh giăng lồng
Gió mát canh khuya cảnh vĩ hùng
Nghìn ngọn theo bờ, hình lá trúc
Một chiều giữa bể uốn thân rồng
Nuớc non như cũ người đâu vắng
Giời đất vô tình việc rối bồng
Hồ Việt một nhà may được thấy
Từ nay kình ngạc sạch giòng sông
Gửi bởi Vanachi ngày 16/04/2007 15:35
Thần Phù hải khẩu lái buồm qua
Gió mát trăng thanh, đêm mặn mà
Nghìn chóp non bờ nhô ngọc biếc
Một dòng nước rắn lượn xanh mơ
Giang sơn đấy, anh hùng biệt dạng
Dâu bể ơi! Trời đất hững hờ!
Hồ, Việt chung nhà, may được thấy
Từ nay bốn bể lặng phong ba.
Gửi bởi Vanachi ngày 03/09/2008 23:24
Thần Phù vượt cửa giữa đêm thanh,
Gió mát trăng trong biết mấy tình.
Nghìn ngọn sát bờ bày búp ngọc,
Một dòng chen giữa chạy ròng xanh.
Non sông trơ đó, anh hùng vắng,
Trời đất lòng nào, sự biến kinh.
Hồ Việt một nhà may được thấy,
Từ nay bốn biển lặng tăm kình.
Gửi bởi hongha83 ngày 25/04/2014 08:48
Cửa bể Thần Phù đêm dạo quanh,
Ối chào! Gió mát với trăng thanh!
Bờ muôn ngọn núi, măng trồi nõn,
Giữa một dòng sông, rắn chạy xanh.
Khuất bóng anh hùng, non nước trọi!
Vô tình dâu bể đất trời sinh!
Một nhà Hồ Việt giờ may thấy,
Bốn bể từ đây lặng sóng kình!
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 19/10/2014 16:29
Qua cửu Thần Phù lúc nửa đêm,
Trăng thanh gió mát trí mơ màng.
Nghìn non bên bến như măng ngọc,
Con nước giữa dòng tựa rắn xanh.
Sông núi như xưa hào kiệt khuất,
Đất trời vô ý bể dâu chăng.
Được may Hồ-Việt nhà chung một,
Bốn biển từ nay bặt sóng kình.
Gửi bởi Trần Đông Phong ngày 11/01/2015 21:53
Đêm nay qua cửa Thần Phù
Trăng trong gió chuyển ngẩn ngơ cảnh thần
Bên bờ nghìn ngọn núi giàn
Như ngàn măng ngọc không gian lặng tờ
Giữa dòng nước phẳng xanh mơ
Uốn trôi như rắn lượn qua vụng màu
Núi sông vẫn đó người đâu
Đất trời hờ hững xiết bao đổi rời
Ly tan may hợp một đời
Sóng kình đã tắt khắp nơi hướng về.
Gửi bởi PH@ ngày 11/11/2017 21:57
Thần Phù cửa biển qua đêm nay
Gió mát trăng trong hứng chốn này
Ngàn núi giáp bờ - măng trúc ngọc
Giữa dòng con nước - rắn xanh bay
Non sông như cũ anh hùng khuất
Trời đất vô tình lắm đổi thay
Hồ Việt một nhà may được thấy
Sóng kình bốn bể lặng từ đây.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/06/2018 11:55
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/09/2020 20:02
Qua cửa Thần Phù giữa đêm thanh,
Ngạc nhiên cảnh gió mát trăng lành.
Núi bày gần bến như măng ngọc,
Nước chảy giữa dòng tựa rắn xanh.
Như cũ anh hùng sông núi khuất,
Vô tình trời đất biến đổi nhanh.
Một nhà Hồ, Việt là may mắn,
Bốn biển từ nay hết sóng kình.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 29/08/2021 10:50
Thần Phù qua đó lúc đêm khuya,
Gió mát giăng thanh cảnh tuyệt kỳ.
Măng vút nghìn đầu non dựng đứng,
Rắn bò một dải nước quanh đi.
Giang sơn như cũ đâu hào kiệt?
Trời đất vô tình lắm biến di.
Hồ Việt mừng nay về một cõi,
Biển khơi tăm ngạc bặt im lỳ.