Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Ngân Vịnh » Ngày thường đam mê (1996)
Tôi là người mắc nợ tôi
nợ con sông đỏ, nợ đồi cỏ xanh
nợ người kiếp trước mong manh
buồn vui năm tháng cũng thành trả vay
Hồn tôi có đám mây bay
có cây có hạt mưa gầy mùa đông
đam mê cơn gió dải đồng
và em bảy sắc cầu vồng lặng im
Cuộc đời còn lại niềm tin
tiêu dao sợi chỉ luồn kim giấu người
câu thơ chẳng có lãi lời
tình yêu tự nhủ thì thôi còn mình
Trái tim gõ mõ cầu kinh
xin trời xin đất chút tình nhân gian
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tranhoa0708 ngày 26/12/2009 05:15
bao gio cung the.tinh yeu ma
côn nguoi ma
da la thi sy ai ma chang da tinh
ai ma chang co nhung phut giay thang hoa
roi dang dang nhung ngay kho han
cai khat khao do cu keo dai
cu tran tro giu hon yeu va c/s