Người muốn biết mấy ngày tôi đã thấy
Được những gì trong cuộc sống tự do?
Những cánh đồng lộng lẫy bao la
Những dãy núi xanh rờn cây lá
Rừng chung quanh đông vui tươi trẻ
Như anh em kết vòng nhảy cầm tay
Những khối đá xanh cao ngất tầng mây
Thác nước chảy cắt chia ra từng khoảnh
Và tôi đoán ra những ước mơ của chúng
Còn có gì có thể hạnh phúc hơn!
Những cánh tay của đá giữa không trung
Từ lâu lắm đã vươn ra chờ đợi
Nhưng ngày tháng cứ qua đi, cứ tới
Chẳng bao giờ chúng có thể gặp nhau!
Tôi còn nhìn thấy những đỉnh núi cao
Tựa như những cột buồm kỳ lạ
Vào những phút bình minh vừa hé mở
Toả khói lên như hương khói ban thờ
Rồi vươn lên trời bát ngát xanh lơ
Và mây trắng cứ theo nhau lũ lượt
Rời bỏ chốn ngủ đêm bí mật
Bay vội vàng về mãi phương đông
Như những cánh chim trắng muốt hợp đàn
Từ những chốn xa xôi bay đến!
Và xa xa trên những làn tuyết trắng
Sáng long lanh như ánh sáng kim cương
Qua sương mờ, sừng sững giữa không trung
Tôi nhìn thấy Kapkajơ đầu bạc
Lòng tôi bỗng bồi hồi vì sao chẳng biết
Cứ dâng lên nhẹ nhõm bâng khuâng
Như có tiếng ai huyền bí lạnh lùng
Thầm nhắc nhủ cho lòng tôi được rõ
Rằng tôi đã sống ngày thơ nơi đó
Kỷ niệm xưa trong ký ức hiện lên
Cứ theo nhau mỗi cảnh một rõ thêm


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)