Thơ » Nga » Mikhail Lermontov
Đăng bởi Minh Tran vào 14/09/2020 09:16
Я виноват перед тобою,
Цены услуг твоих не знал.
Слезами горькими, тоскою
Я о прощеньи умолял,
Готов был, ставши на колени,
Проступком называть мечты:
Мои мучительные пени
Бессмысленно отвергнул ты.
Зачем так рано, так ужасно
Я должен был узнать людей,
И счастьем жертвовать напрасно
Холодной гордости твоей?...
Свершилось! вечную разлуку
Трепеща вижу пред собой...
Ледяную встречаю руку
Моей пылающей рукой.
Желаю, чтоб воспоминанье
В чужих людях, в чужой стране,
Не принесло тебе страданье
При сожаленьи обо мне...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Anh thật có lỗi với em,
Không biết gía của công em khó nhọc.
Bằng nước mắt đắng cay, buồn bực
Anh cầu xin sự thứ tha,
Anh sẵn sàng quỳ gối,
Công nhận những ước mơ là sai lầm một bước.
Dành cho anh những sự khổ đau trừng phạt,
Em đã chối từ chúng, thật vô nghĩa làm sao.
Tạo sao sớm vậy và kinh dị biết bao
Bao loại người khác nhau anh cần nhận biết?
Và hy sinh hạnh phúc không cần thiết
Cho sự lạnh lùng kiêu ngạo của em thôi?..
Đã xong! Sự chia ly muôn đời
Anh run rẩy nhìn thấy trước mắt…
Anh nắm bàn tay giá lạnh
Bằng bàn tay bừng lửa cháy nơi anh.
Anh chúc sao cho sự hồi tưởng mong manh
Ở những con người khác, ở miền đất khác
Không khiến em đau lòng mất mát
Khi tiếc nhớ về anh…