Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 03/07/2008 02:39
Cu perdelele lăsate,
Şed la masa mea de brad,
Focul pâlpâie în sobă,
Iară eu pe gânduri cad.
Stoluri, stoluri trec prin minte
Dulci iluzii. Amintiri
Ţârâiesc încet ca greieri
Printre negre, vechi zidiri,
Sau cad grele, mângâioase
Şi se sfarmă-n suflet trist,
Cum în picuri cade ceara
La picioarele lui Crist.
În odaie prin unghere
S-a ţesut păinjeniş
Şi prin cărţile în vravuri
Umblă şoarecii furiş.
În această dulce pace
Îmi ridic privirea-n pod
Şi ascult cum învelişul
De la cărţi ei mi le rod.
Ah! de câte ori voit-am
Ca să spânzur lira-n cui
Şi un capăt poeziei
Şi pustiului să pui;
Dar atuncea greieri, şoareci,
Cu uşor-măruntul mers,
Readuc melancolia-mi,
Iară ea se face vers.
Câteodată... prea arare...
A târziu când arde lampa,
Inima din loc îmi sare
Când aud că sună cleampa...
Este Ea. Deşarta casă
Dintr-odată-mi pare plină,
În privazul negru-al vieţii-mi
E-o icoană de lumină.
Şi mi-i ciudă cum de vremea
Să mai treacă se îndură,
Când eu stau şoptind cu draga
Mână-n mână, gură-n gură.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Rèm cuốn trông màn đêm
Lửa ấm reo kề bên
Ta ngồi gần bàn nhỏ
Dòng suy tư triền miên
Tâm tư đầy mộng ảo
Kỷ niệm xưa âm vang
Như dế kêu sầu não
Nơi thành cổ àn hoang
Kỷ niệm rơi nặng nề
Trong mảnh hồn tái tê
như những lệ nến chảy
Chân tượng thánh từ bi
Mọi xó xỉnh trong buồng
Ngang dọc tơ nhện vương
Giữa sách thơ chất đống
Đàn chuột đêm chạy cuồng
Trong cảnh bình yên ấy
Ngước mắt lên trần nhà
Nghe sột soạt tiếng giấy
Chuột gặm văn thơ ta
Bao lần ta tự nhủ:
Xếp túi thơ một nơi
Bỏ Nàng thơ tình tứ
Sống đơn chiếc đủ rồi!
Nhưng dế mèn, chuột nhắt
Với bước đi nhỏ nhoi
Gây nỗi sầu man mác
Thơ lại bật nên lời
Có đôi lúc hiếm hoi
Đèn đêm chập chờn soi
Tim ta như muốn rụng
Khi tiếng động then cài
Nàng tới> Nhà đang vắng
Bỗng rộn lên tiếng cười
Đời ta đang cay đắng
Bỗng loé ánh vui tươi
Thời gian nghiệt ngã chi
Cứ vội vã lao đi
Lúc đôi ta tình tự
Hôn môi kề má, đam mê!