Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 02/07/2008 09:09
Cu durerile iubirii
Voind sufletu-mi să-l vindec,
L-am chemat în somn pe Kama -
Kamadeva, zeul indic.
El veni, copilul mândru,
Călărind pe-un papagal,
Având zâmbetul făţarnic
Pe-a lui buze de coral.
Aripi are, iar în tolbă-i
El păstrează, ca săgeţi,
Numai flori înveninate
De la Gangele măreţ.
Puse-o floare-atunci-n arcu-i,
Mă lovi cu ea în piept,
Şi de-atunci în orice noapte
Plâng pe patul meu deştept...
Cu săgeata-i otrăvită
A sosit ca să mă certe
Fiul cerului albastru
Ş-al iluziei deşerte.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 03/07/2008 09:09
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 03/07/2008 22:57
Tôi chữa bệnh hồn tôi
Bằng ái tình và nỗi khổ
Trong mơ gọi Kama thôi:
Kama bên Ấn Độ
Người đến đầy kiêu hãnh
Gượng cười mỉm, người chạy ra
Đôi môi bằng san hô
Cưỡi trên lưng con vẹt
Sau lưng, người có cánh
Và tên, đựng trong bao
Đều là hoa tẩm thuốc độc
Mà sông hằng gửi trao
Trên cung, người đặt hoa
Người bắn tôi vào ngực
Và mọi đêm tôi thức
Nó làm tôi buồn đau...
Bằng mũi tên thuốc độc
Người truyền giáo cho tôi
Người con của trời cao
Và con của mộng ảo