祿



 

Quá Bành Trạch phỏng Đào Tiềm cựu cư

Tự tính bản nhàn khoáng,
Sơ bất tỷ lục lục.
Đẩu mễ khẳng chiết yêu,
Giải ấn ninh từ lộc.
Phù sơ ngũ chu liễu,
Lãnh đạm nhất ly cúc.
Liêu liêu thiên tải hậu,
Thanh danh ngô khả phục.

 

Dịch nghĩa

Bản tính vốn nhàn tản phóng khoáng,
Từ đầu đã không gần được kẻ a dua.
Há vì đấu gạo mà phải khom lưng,
Cởi dây ấn, đành từ quan mà về.
Lưa thưa năm khóm liễu,
Lạnh nhạt một giậu cúc.
Mịt mờ nghìn năm sau,
Thanh danh còn khiến ta khâm phục.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Huệ Chi

Nhàn khoáng ấy tính trời,
So đâu kẻ đua đòi.
Gãy lưng vì đấu gạo,
Treo ấn bỏ quan thôi.
Đạm bạc, cúc một giậu,
Lưa thưa, liễu dăm chồi.
Nghìn năm sau mờ mịt,
Danh tiếng cảm đến tôi.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Thị Băng Thanh

Nhàn khoáng, chẳng a dua,
Tính trời vốn khác tục.
Vì thưng gạo gãy lưng,
Thà trả ấn từ lộc.
Thưa thớt dăm chồi liễu,
Lạnh lùng một giậu cúc.
Nghìn năm mờ mịt xa,
Danh tiếng khiến ta phục.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nhàn tản phong lưu ấy tính trời,
Từ xưa ta đã chẳng đua đòi.
Há vì đấu gạo mà luồn cúi,
Cởi ấn, từ quan về đấy thôi.
Thưa thớt cạnh nhà năm khóm liễu,
Lạnh tàn sân trước giậu vàng hoa.
Mịt mờ chốn ấy nghìn năm hậu,
Danh tiếng làm ta mãi phục người.

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phanxipăng

Tính thong dong phóng khoáng,
Chẳng thích bọn a dua.
Chẳng đau lưng vì gạo,
Từ quan, ấn trả vua.
Chậu cúc vàng nhàn nhạt,
Lùm tre lục lưa thưa.
Nghìn năm sau mờ mịt,
Danh thơm, phục nhau chưa?

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời