Thơ » Việt Nam » Lý » Lý Thường Kiệt
Đăng bởi Vanachi vào 01/07/2008 07:35
天生蒸民,君德則睦。君民之道,務在養民。今聞,宋主昏庸,不循聖范。聽安石貪邪之計,作青苗助役之科。使百姓膏脂涂地,而資其肥己之謀。
蓋萬民資賦於天,忽落那要离之毒。在上固宜可憫,從前切莫須言。
本職奉國王命,指道北行。欲清妖孽之波淘,有分土無分民之意。要掃腥穢之污濁,歌堯天享舜日之佳期。
我今出兵,固將拯濟。檄文到日,用廣聞知。切自思量,莫懷震怖。
Thiên sinh chưng dân, quân đức tắc mục. Quân dân chi đạo, vụ tại dưỡng dân. Kim văn, Tống chủ hôn dung, bất tuần thánh phạm. Thính An Thạch tham tà chi kế, tác “thanh miêu”, “trợ dịch” chi khoa. Sử bách tính cao chi đồ địa, nhi tư kỳ phì kỷ chi mưu.
Cái vạn dân tư phú ư thiên, hốt lạc na yếu li chi độc. Tại thượng cố nghi khả mẫn, tòng tiền thiết mạc tu ngôn.
Bản chức phụng quốc vương mệnh, chỉ đạo Bắc hành. Dục thanh yêu nghiệt chi ba đào, hữu phân thổ vô phân dân chi ý. Yếu tảo tinh uế chi ô trọc, ca Nghiêu thiên hưởng Thuấn nhật chi giai kỳ.
Ngã kim xuất binh, cố tương chủng tế. Hịch văn đáo nhật, dụng quảng văn tri. Thiết tự tư lường, mạc hoài chấn bố.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 01/07/2008 07:35
Có 1 người thích
Trời sinh ra dân chúng, Vua hiền ắt hoà mục. Đạo làm chủ dân, cốt ở nuôi dân. Nay nghe vua Tống ngu hèn, chẳng tuân theo khuôn phép thánh nhân, lại tin kế tham tà của Vương An Thạch, bày những phép "thanh miêu", "trợ dịch", khiến trăm họ mệt nhọc lầm than mà riêng thoả cái mưu nuôi mình béo mập.
Bởi tính mệnh muôn dân đều phú bẩm tự trời, thế mà bỗng sa vào cảnh éo le độc hại. Lượng kẻ ở trên cố nhiên phải xót. Những việc từ trước, thôi nói làm gì!
Nay bản chức vâng mệnh quốc vương chỉ đường tiến quân lên Bắc, muốn dẹp yên làn sóng yêu nghiệt, chỉ có ý phân biệt quốc thổ, không phân biệt chúng dân. Phải quét sạch nhơ bẩn hôi tanh để đến thuở ca ngày Nghiêu, hưởng tháng Thuấn thăng bình!
Ta nay ra quân, cốt để cứu vớt muôn dân khỏi nơi chìm đắm. Hịch văn truyền tới để mọi người cùng nghe. Ai nấy hãy tự đắn đo, chớ có mang lòng sợ hãi!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/12/2018 19:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/07/2020 09:43
Trời sinh một nước chúng dân,
Vua hiền cai trị ắt gần với dân,
Đạo làm chủ cốt nuôi dân,
Nay nghe vua Tống một thân ngu hèn,
Chẳng tuân khuôn phép thánh nhân,
Tin Vương An Thạch kế gian tham tà,
“Thanh miêu”, “trợ dịch” bày ra,
Khiến cho trăm họ lê la nhọc nhằn,
Mình riêng béo thoả mưu tàn,
Muôn dân mệnh phú bẩm mang từ trời,
Bỗng sa vào cảnh hại đời,
Kẻ trên phải xót dân thời không ưa,
Việc làm trước, hãy ngừng thưa!
Chức ta vâng mệnh nay thừa quốc vương,
Tiến quân lên Bắc chỉ đường,
Dẹp yên yêu nghiệt một phường hại dân,
Dân không phân biệt, nước phân,
Quét cho sạch hết hôi tanh bên Tàu.
Nghiêu, Thuấn đến thuở ca ngày,
Thanh bình vui hưởng năm dài tháng qua.
Ta ra quân, cứu muôn nhà,
Khỏi nơi chìm đắm, yên nhà can qua.
Hịch truyền, mọi người nghe ra!
Đắn đo ai nấy, chớ lo sợ gì!