Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Lê Quý Đôn » Quế Đường thi tập
冰壺世界玉巑岏,
步步登高眼界寬。
綠戰清溪風落漠,
紅酣遠境水溪潺。
仙枰彷彿晴天闊,
佛骨依稀曉色寒。
說到梵宮憐寂寞,
卻疑仙境墜人間。
Băng hồ thế giới ngọc toàn ngoan,
Bộ bộ đăng cao nhãn giới khoan.
Lục chiến thanh khê phong lạc mạc,
Hồng hàm viễn cảnh thuỷ khê sàn.
Tiên bình phảng phất tình thiên khoát,
Phật cốt y hy hiểu sắc hàn.
Thuyết đáo Phạm cung liên tịch mịch,
Khước nghi tiên cảnh truỵ nhân gian.
Trong thế giới như chiếc bình băng trong suốt, núi ngọc cao vút
Từng bước từng bước lên cao, tầm nhìn rộng mở
Màu xanh chen chúc bên suối trong, gió lặng lẽ
Màu hồng ngất ngây nơi cảnh xa, nước suối chảy tràn
Bàn cờ còn thấp thoáng đâu đây, bầu trời rộng tươi sáng
Xương Phật vẫn rành rành đó, khí sắc buổi sớm lạnh
Nói đến ngôi chùa lại thương mến cảnh vắng vẻ
Ngỡ là cảnh tiên rơi xuống nhân gian
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/08/2024 17:36
Thế giới ngọc bầu núi vút cao
Bước lên từng bước chạm trăng sao
Cây xanh gió lặng chen núi vắng
Nước tràn hồng thắm rực phương nào
Cờ tiên thấp thoáng trời cao rộng
Xương Phật còn đây lạnh tháp cao
Chùa nay vắng vẻ say lòng ngắm
Ngỡ cảnh tiên lạc chốn hoa đào