賀安忠舉人鄧廷恂長科翁

庠門最少昔相推,
秋選如今長鬢眉。
塲屋定非文上論,
交遊曾是意中期。
管教白日拋閒過,
到底黃花入夢遲。
一路功名從此做,
以前四十九年知。

 

Hạ Yên Trung cử nhân Đặng Đình Tuân trưởng khoa ông

Tường môn tối thiểu tích tương suy,
Thu tuyển như kim trưởng tấn my.
Trường ốc định phi văn thượng luận,
Giao du tằng thị ý trung kỳ.
Quản giao bạch nhật phao gian quá,
Đáo để hoàng hoa nhập mộng trì.
Nhất lộ công danh tòng thử tố,
Dĩ tiền tứ thập cửu niên tri.

 

Dịch nghĩa

Suy tưởng lại những chuyện xưa ở nhà trường khi ta còn nhỏ,
Dự thi tuyển mùa thu, đến nay lông mày, râu mặt đã mọc dài.
Chuyện thi cử ở trường ốc, đỗ hay trượt đã bàn luận trên bài thi,
Ý ta chỉ muốn hẹn hò nhau mà giao du.
Tiếc thay vận hạn vinh hiển đã đi trượt thời gian,
Giấc mộng hoa cúc vàng dù có muộn nhưng cũng đã đến.
Thôi con đường công danh hẹn từ đây,
Chuyện bốn mươi chín năm qua biết rõ rồi.



Bản phiên âm và chú thích của PGS.TS sử học Trần Bá Chí, bản dịch nghĩa của NXB Hải Phòng.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Bá Chí

Tuổi trẻ vào trường kể đã lâu,
Đến nay dài rậm cả mày râu.
Hơn thua chớ luận trong thi cử,
Du ngoạn là điều ta sở cầu.
Ngày trắng đời vinh chưa gặp hội,
Cúc vàng vào mộng đã chờ lâu!
Từ đây mở vận công danh mới,
Bốn chín năm rồi đã hiểu sâu.

Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Chú thích bài thơ

Ở phần dịch xuôi, nhà xuất bản Hải Phòng dịch tựa bài thơ là "Mừng Đặng Đình Tuân ở Yên Trung đậu đầu cử nhân", với chú thích kèm theo:
 "Đặng Đình Tuân: người làng Yên Trung, tổng Tiền Nghiêm, huyện Thọ Xương Hà Nội. Ông đậu đầu khoa Cử nhân năm Kỷ mão 1879."

Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nhớ xưa còn nhỏ vào trường lâu,
Thu tuyển đến nay mày rậm râu.
Đỗ trượt đã bàn trong cử tuyển,
Giao du ta muốn hẹn hò nhau.
Hiển vinh vận hạn thôi vừa muộn,
Vào mộng cúc vàng đã đến sau.
Từ đó công danh thôi hẹn nữa,
Tỏ tường bốn chín năm qua sâu.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời