Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Khiếu Năng Tĩnh
Đăng bởi hongha83 vào 23/04/2014 14:47
倏聞夫子遽登仙,
雷打難能掩耳邊。
米白筆研今不望,
春秋占驗古誰宣。
去回山斗從斯缺,
評講東西自此遷。
淚滿窗燈無法止,
陰陽分路伏丘前。
Thúc văn phu tử cự đăng tiên,
Lôi đả nan năng yểm nhĩ biên.
Mễ bạch bút nghiên kim bất vọng,
Xuân thu chiêm nghiệm cổ thuỳ tuyên.
Khứ hồi sơn đẩu tòng tư khuyết,
Bình giảng đông tây tự thử thiên.
Lệ mãn song đăng vô pháp chỉ,
Âm dương phân lộ phục khâu tiền.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/04/2014 14:47
Bỗng nghe thầy vội lên tiên
Bên tai sét đánh bưng liền được sao
Bút nghiên ăn mặc ai trao
Xuân thu chiêm nghiệm ai nào bảo cho
Đi về sơn đẩu trông mò
Đông tây bình giảng khó so xa gần
Đèn song nước mắt tối sầm
Nép bên đống cỏ chia phần âm dương
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/02/2019 18:47
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/11/2019 12:10
Bỗng nghe thầy đã vội lên tiên,
Sét đánh bên tai bưng khó liền.
Ăn mặc bút nghiên nay chẳng ngóng.
Xuân thu chiêm nghiệm ai nào tuyên.
Đi về sơn đẩu trông còn khuyết.
Bình giảng Đông tây khó sánh hiền.
Đầy lệ đèn song không trở lại.
Âm dương bái mộ chia đường thiêng.