Thơ » Việt Nam » Lý » Không Lộ thiền sư
萬里清江萬里天,
一村桑柘一村煙。
漁翁睡著無人喚,
過午醒來雪滿船。
Vạn lý thanh giang, vạn lý thiên,
Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên.
Ngư ông thuỵ trước, vô nhân hoán,
Quá ngọ tỉnh lai, tuyết mãn thuyền.
Sông xanh muôn dặm, trời muôn dặm,
Một xóm dâu gai, xóm khói mây.
Ông chài ngủ say tít không ai gọi,
Quá trưa tỉnh dậy, tuyết xuống đầy thuyền.
Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 29/06/2005 21:59
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 30/06/2008 11:18
Có 1 người thích
Trời xanh nước biếc muôn trùng,
Một thôn sương khói, một vùng dâu đay.
Ông chài ngủ tít ai lay,
Quá trưa tỉnh dậy, tuyết bay đầy thuyền.
Gửi bởi Đông Hải Cù Sinh ngày 22/05/2008 20:13
Có 2 người thích
Đề nghị sửa lại mấy chữ Hán:
1. Chữ Giá 柘 (còn có âm Đố) (Tang giá, hay Tang đố: nghĩa cây dâu, cây đay) không phải Giá 稼 (nghĩa: cấy ...Kinh Thi có câu: Bất giá bất sắc, ...)
2. Chữ Tinh 醒(Tỉnh) , không phải: Tinh 惺 .
Gửi bởi Vanachi ngày 30/06/2008 11:14
Có 1 người thích
Vạn dặm sông xanh, trời vạn dặm,
Từng miền dâu ruối, khói quanh miền.
Ông chài ngon giấc không ai gọi,
Tỉnh dậy sau trưa, tuyết ngậm thuyền.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 12/07/2008 18:32
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 04/09/2009 09:26
Có 1 người thích
Sông xanh muôn dặm soi trời
Thôn trồng dâu lại thôn mù khơi
Ngư ông say giấc chẳng ai gọi
Quá trưa tỉnh giấc thuyền trắng phơi.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 12/07/2008 18:38
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 04/09/2009 09:28
Có 1 người thích
Trời xanh vạn dặm soi sông
Một thôn dâu biếc, một thôn khói dầy
Ngư ông ngủ, chẳng ai lay
Quá trưa tỉnh giấc, tuyềt bay đầy thuyền.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/09/2008 20:36
Có 1 người thích
Bài viết này là một vài ý kiến trao đổi của chúng tôi về một vấn đề đã có hoài nghi từ khá lâu nay. Đó là xuất xứ một bài thơ được cho là của nhà sư Dương Không Lộ (? – 1119) đời Lý: bài Ngư nhàn:
Vạn lý thanh giang vạn lý thiênPhải nói rằng đây là một bài thơ tứ tuyệt rất hay, do Đinh Gia Thuyết công bố lần đầu tiên trong bài Một vị Thánh tăng của Ninh Bình, trên tờ Đuốc Tuệ số 75, sau đó Viện Văn học chính thức đem vào phần văn học sử thời đại Lý - Trần. Sau này, trong nhiều tuyển tập nghiên cứu, phê bình, lý luận về văn học Lý - Trần khác, bài thơ này đã được giới thiệu, công nhận như một bài thơ của Dương Không Lộ. Tuy nhiên xuất xứ của bài thơ “ít nhiều đáng nghi vấn” (Chú thích của Viện Văn học trong cuốn Thơ văn Lý - Trần, tập 1, Nxb. KHXH, Hà Nội, 1977, tr.386). Mối hoài nghi về xuất xứ không rõ ràng ấy của bài thơ Ngư nhàn khiến chúng tôi trong quá trình tiếp xúc với các văn bản Hán văn luôn lưu tâm, chú ý, may ra tìm được một cứ liệu xác đáng. Và rồi trong một lần gần đây, chúng tôi được đọc một bài thơ rất giống với Ngư nhàn. Đó là bài Tuý trước của tác giả Hàn Ác in trong cuốn Toàn Đường thi quyển hạ, Thượng Hải Cổ tịch xuất bản xã ấn bản năm 1995. Về cuốn sách này xin được giới thiệu vắn tắt như sau: Toàn Đường thi là một bộ sách gồm hai quyển (quyển Thượng và quyển Hạ) do công sức của rất nhiều nhà sưu tầm, nghiên cứu, phụng sắc vua Khang Hy nhà Thanh biên soạn mà thành, trong đó tập hợp hơn 48.000 bài thơ của 2.200 nhà thơ đời Đường (618 - 907). Có thể nói đây là một công trình sưu tập lớn nhất về thơ Đường.
Nhất thôn tang giá nhất thôn yên
Ngư ông thuỵ trước vô nhân hoán
Quá ngọ tỉnh lai tuyết mãn thuyền.
Dịch thơ (Kiều Thu Hoạch):
Trời xanh nước biếc muôn trùng
Một vùng sương khói, một vùng dâu đay
Ông chài ngủ tít ai lay
Quá trưa tỉnh dậy, tuyết bay đầy thuyền.
Ông chài ngủ say quá, không ai gọi,Trong cái lạnh giá của băng tuyết phủ đầy, một ông già rất khó có thể ngủ say quá quên cả không gian, thời gian, công việc, nhưng nếu là say rượu quá thì câu thơ dễ được chấp nhận hơn về mặt logic. Vả lại cái cảnh tuyết rơi, dù là một ngàn năm về trước cũng khó có thể xảy ra ở vùng đồng bằng Bắc Bộ nước ta. Không gian trong bài thơ dễ gợi trí ta liên tưởng đến một vùng quê nào đó ở phương Bắc hơn. Vậy lẽ nào Không Lộ Thiền sư lại viết bài thơ này trong một dịp ông du ngoạn đến tận phương Bắc xa xôi? Tuyết là một hình ảnh rất thường gặp trong thơ văn, điển cố Trung Quốc, nhưng rất hy hữu xuất hiện trong thơ văn (nhất là thơ văn tả cảnh) của ta.
Quá trưa tỉnh dậy, tuyết xuống đầy thuyền.
Gửi bởi Vodanhthi ngày 04/11/2013 21:17
Có 1 người thích
Hai bài kệ của Không Lộ
Gửi bởi PH@ ngày 09/01/2014 22:32
Có 1 người thích
Sông trong in trời xanh vạn lý
Thôn ngàn dâu sương khói bình yên
Lão chài ngủ say không người gọi
Qua trưa tỉnh dậy tuyết đầy thuyền
Gửi bởi Vanachi ngày 05/08/2014 08:20
Có 1 người thích
Xanh xanh vạn dặm nước trời,
Dâu, đay, mấy xóm chơi vơi khói lồng.
Ngủ say, kìa lão ngư ông,
Quá trưa tỉnh giấc, mịt mùng tuyết bay.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 04/11/2016 09:14
Trời nước xanh xanh, muôn dặm liền.
Làng dâu lạnh giá, khói đông miên.
Ông chài say ngủ, không ai gọi.
Trưa trợt, mây quang, tuyết ngập thuyền!
Trang trong tổng số 2 trang (13 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối