Thơ » Pháp » Jean de La Fontaine » Ngụ ngôn » Tập 6
Đăng bởi Vanachi vào 20/05/2006 15:07
En ce monde il se faut l’un l’autre secourir :
Si ton voisin vient à mourir,
C’est sur toi que le fardeau tombe.
Un âne accompagnait un cheval peu courtois,
Celui-ci ne portant que son simple harnois,
Et le pauvre baudet si chargé, qu’il succombe.
Il pria le cheval de l’aider quelque peu :
Autrement il mourrait devant qu’être à la ville.
“La prière, dit-il, n’en est pas incivile :
Moitié de ce fardeau ne vous sera que jeu.”
Le cheval refusa, fit une pétarade :
Tant qu’il vit sous le faix mourir son camarade,
Et reconnut qu’il avait tort.
Du baudet, en cette aventure,
On lui fit porter la voiture,
Et la peau par-dessus encor.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 20/05/2006 15:07
Ở đời phải cứu giúp nhau
Bạn mà chết trước, cực sau đến mình.
Lừa đi với Ngựa ranh ích kỷ
Ngựa ung dung mang chỉ yên cương
Lừa thì chở nặng sụn xương
Lừa van Ngựa rủ lòng thương đỡ đần:
“Phố xa lắm, sức gần như kiệt
Em khẩn cầu tha thiết anh ơi!
Chở dùm cho một nửa thôi,
Với anh, chỉ một trò chơi sá gì”
Ngựa từ, lại nổ ran tràng pháo
Lừa oằn lưng, lảo đảo ngã quay.
Lỗi lầm Ngựa thoắt thấy ngay:
Khối hàng đã nặng còn thêm dây da lừa.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi karizebato ngày 22/05/2009 05:00
Nên giúp đỡ, ở đời phải vậy
Không giúp nhau tất thấy hại mình
Láng giềng có kẻ qui tiên
Gánh nặng của hắn chuyển liền sang ta
Lừa rong ruổi đường xa cùng Ngựa
Lưng Lừa mang rương chứa nặng đồ
Oằn mình kiệt sức Lừa lo
Chắc rằng phải quỵ, sao cho tới thành
Ngựa chỉ có yên cương nhẹ hẫng
Lừa van nài: "Xin bạn giúp tôi
Nếu không chắc chết quá rồi
Dù mang phân nửa, anh coi ra gì"
Ngựa từ chối, lại phì tràng rắm
Lừa không kham gánh nặng chết toi
Sau khi Lừa đã chết rồi
Ngựa ta mới hối, hỡi ôi muộn màng...
Lừa đã chết, người đành bắt Ngựa
Đồ của Lừa phải chở trên yên
Da Lừa còn phải tải thêm...
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 09/09/2017 19:14
Một con lừa thân hình ốm yếu,
Kéo chiếc xe nặng trĩu món hàng
Chân bước mệt nhọc, lang thang
Tưởng chừng sắp ngã theo làn gió bay!
Một con ngựa đi bên cạnh nó,
Thân hình khoẻ, tuổi nhỏ,t ráng niên,
Trang bị hàm khớp với yên,
Thong thả bách bộ, hồn nhiên yêu đời.
Lừa mệt đuối, nhỏ to nài nĩ:
“Kính mong anh hoan hỉ giúp tôi,
Gánh nặng hai đứa chia đôi,
Cùng nhau có thể sớm hồi kinh đô.
Đối với anh, tấm thân tráng kiện,
Công việc ấy là chuyện dễ dàng.
Phần tôi sức yếu bất an,
Nghe như sắp chết, ráng càng thêm đau!”
Ngựa tàn nhẫn, khư khư từ chối,
Viện cớ thích rảnh rỗi, an nhàn,
Lại còn cười cợt, hát vang,
Bỗng lừa ngất xỉu, hồn sang Diêm Đài.
Chủ nổi giận kềm cương ngựa lại,
Thay cho lừa, nó phải kéo xe
Phần việc đó sẽ nhẹ re,
Nếu xưa nó nhận phụ xe với lừa.
Phải chi khôn, nó mau giúp trước,
Lừa khỏi chết, nó được suy tôn.
Đợi khi lừa trút linh hồn,
Ngựa cõng xác bạn chất dồn trên xe.
Một bài học cho người trần thế:
Sớm tích cực đoàn thể giúp nhau!
Một người gặp khó khăn nào
Láng giềng chung sức, cùng nhau chia sầu.
Tục ngữ ta có câu thường nói:
“Miếng khi đói hơn gói khi no”
Nếu nguy, hãy lẹ giúp cho,
Chờ khi hấp hối, còn lo được gì?