Thơ » Nga » Ivan Turgenev » Senilia
Стройно и тихо проходишь ты по жизненному пути, без слёз и без улыбки, едва оживлённая равнодушным вниманием.
Ты добра и умна… и всё тебе чуждо — и никто тебе не нужен.
Ты прекрасна — и никто не скажет: дорожишь ли ты своей красотою или нет? Ты безучастна сама — и не требуешь участия.
Твой взор глубок — и не задумчив; пусто в этой светлой глубине.
Так, в Елисейских полях — под важные звуки глюковских мелодий — беспечально и безрадостно проходят стройные тени.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 10/02/2009 05:43
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 10/02/2009 05:44
Thầm lặng và hài hoà em đi qua cuộc đời, không nước mắt, không nụ cười, thờ ơ, vô cảm
Em hiền dịu và thông minh... và tất cả như xa lạ với em - và em như không cần đến ai
Em tuyệt vời - và không một ai biết được: em có quý sắc đẹp của chính mình hay không? Em vô tâm và cũng không đòi hỏi sự quan tâm
Ánh mắt em sâu thẳm và chẳng trầm tư; trống rỗng trong sâu lắng sáng ngời
Cũng như trên quảng trường Élysée, dưới những giai điệu nhạc êm đềm, những đám mây hài hoà đang lững thững trôi chẳng chút vui buồn.
Nàng bước đi đoan trang, lặng lẽ qua con đường đời, không nước mắt, không nụ cười, tươi tỉnh bởi một sự để ý hững hờ.
Nàng nhân hậu và thông minh... và mọi cái đối với nàng đều xa lạ và chẳng ai cần thiết đối với nàng.
Nàng xinh đẹp - và không ai bảo rằng nàng quý trọng nhan sắc của mình hay không? Bản thân nàng chẳng quan tâm và nàng cũng chẳng đòi hỏi sự quan tâm.
Cái nhìn của nàng sâu sắc và không trầm tư, một sự trống rỗng trong con mắt nhìn xanh trong này.
Cũng như vậy trên cánh đồng Elissei - trong những âm thanh trang trọng của giai điệu Glucov - những bóng hình cân đối diễu qua một cách không đau buồn và cũng không vui thú.