Thơ » Nga » Igor Nikolayev
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 25/09/2007 13:57, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 25/09/2007 13:59
Упала ранняя звезда.
В полях прохлада,
Плывет паром, поет вода
О чем-то рядом.
И там, где светится река
У тихой рощи,
Соединяет берега
Седой паромщик.
Разлук так много на земле
И разных судеб,
Надежду дарит на заре
Паромщик людям.
То берег левый нужен им,
То берег правый,
Влюбленных много, он один -
У переправы.
Струится время без конца
У тихой рощи,
Венчает юные сердца
Седой паромщик.
Но нас с тобой соединить
Паром не в силах.
Нам никогда не повторить
Того, что было.
Разлук так много на земле
И разных судеб,
Надежду дарит на заре
Паромщик людям.
То берег левый нужен им,
То берег правый,
Влюбленных много, он один -
У переправы.
Ngôi sao mai rụng xuống
Trên những cánh đồng có hơi sớm mát lành
Một chiếc đò ngang bơi qua,
bên cạnh đó dòng nước hát về điều gì chẳng rõ
Và nơi có dòng sông đang ánh lên (sáng lên)
bên cánh rừng lặng lẽ
có một người lái đò tóc bạc
nối đôi bờ con sông
Trên trái đất này có biết bao cuộc chia ly
Và biết bao số phận
Người lái đò mang lại cho mọi người
Niềm hy vọng vào buổi rạng đông
Lúc thì người ta cần đến bờ trái (tả ngạn) con sông
Lúc lại muốn sang bờ phải (hữu ngạn)
Những người đang yêu thì nhiều, mà ông lái đò chỉ một
Trên bến đò ngang
Thời gian chảy trôi không ngừng
Bên cánh rừng lặng lẽ
Xe duyên cho bao tim trẻ
Một người lái đò đầu tóc bạc phơ
Nhưng nối liền tình em và anh
Thì con đò không làm được
Mình chẳng bao giờ có thể làm lại (lặp lại)
những gì đã qua
Trên trái đất này có biết bao cuộc chia ly
Và biết bao số phận
Người lái đò mang lại cho mọi người
Niềm hy vọng vào buổi rạng đông
Lúc thì người ta cần đến bờ trái (tả ngạn) con sông
Lúc lại muốn sang bờ phải (hữu ngạn)
Những người đang yêu thì nhiều, mà ông lái đò chỉ một
Trên bến đò ngang
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 25/09/2007 14:00
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 25/08/2021 08:38
Ngôi sao mai rơi xuống
Cánh đồng đẫm hơi sương
Đò ai ngang qua đó
Nước vỗ, lời sóng buông...
Một dòng sông lấp loáng
Một cánh rừng âm thầm
Một lái đò bạc tóc
Nối hai bờ con sông!
Biết đời là ly biệt
Biết tình là hợp tan
Ông lái đò lặng lẽ
Nối tình xa lại gần...
Khách sang sông nhiều lắm
Bến ở cả đôi bờ
Người đưa đò chỉ một
Lắm khi đò chơ vơ!
Mải miết thời gian trôi
Rừng xưa chẳng vắng người
Ông lái đò năm cũ
Vẫn xe duyên bao người...
Chỉ riêng em cùng anh
Tất cả đã qua rồi
Con đò không nối được
Nhịp lòng đã gãy đôi!
***
Vẫn một dòng sông đó
Vẫn người lái đò này
Vẫn mặt trời mỗi sớm
Mang niềm vui qua đây.
Khách sang sông không ngớt
Bờ Tây nối bờ Đông
Ông lái đò chỉ một
Cô đơn bên cánh rừng...
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 25/09/2007 14:02
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 25/08/2021 08:38
Ngôi sao mai rơi xuống
Trên cánh đồng đầy sương
Con sông vang tiếng hát
Khi con đò bơi ngang
Và nơi dòng sông bạc
Bên khu rừng lặng im
Một ông già tóc bạc
Ngày đêm nối đôi bờ.
Trong cuộc sống chúng ta
Bao chia ly, tan vỡ
Người lái đò âm thầm
Chở bao niềm hy vọng.
Người thì sang bờ trái
Kẻ thì sang bờ phải
Người đang yêu thì nhiều
Ông lái đò chỉ một
Thời gian trôi qua nhanh
Bên cánh rừng lặng lẽ
Ông già tóc bạc phơ
Xe duyên bao tim trẻ
Nhưng tình anh và em
Không ai đem nối lại
Vì thế tình chúng mình
Đành chia đôi hai ngã.
Trong cuộc sống chúng ta
Bao chia ly, tan vỡ
Người lái đò âm thầm
Chở bao niềm hy vọng
Người thì sang bờ trái
Kẻ thì sang bờ phải
Người đang yêu thì nhiều
Ông lái đò chỉ một
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 25/09/2007 14:03
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 25/08/2021 08:38
Sao mai đã lặn trên trời.
Cánh đồng sáng sớm thở hơi mát lành,
Con đò hờ hững sang sông,
Và dòng nước hát bâng khuâng những điều.
Chính nơi sông sáng ánh lên
Hiện ra lặng lẽ ở bên bìa rừng,
Một người tóc bạc như sông
Đôi bờ chắp nối ngang dòng đò đưa.
Trên đời bao cuộc chia ly,
Và bao số phận duyên thì khác nhau,
Rạng đông hy vọng dài lâu
Người chèo thuyền vẫn một màu hiến dâng.
Đưa người tả ngạn sang sông,
Đón người hữu ngạn về trong tình đầy,
Qua thuyền bao cặp đắm say,
Mình ông trên bến đò này đón đưa.
Bên rừng lặng lẽ gió mưa,
Thời gian như tự ngàn xưa trôi hoài,
Xe duyên đôi lứa bao người
Ông già tóc bạc giữa trời cao xanh.
Nhưng riêng tình em và anh
Đò ông không nối được thành duyên tơ.
và không lặp lại bao giờ,
Những gì quá khứ trong mơ hiện về.
Trên đời bao cuộc chia ly,
Và bao số phận duyên thì khác nhau,
Rạng đông hy vọng dài lâu
Người chèo thuyền vẫn một màu hiến dâng.
Đưa người tả ngạn sang sông,
Đón người hữu ngạn về trong tình đầy,
Qua thuyền bao cặp đắm say,
Mình ông trên bến đò này đón đưa.
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 25/09/2007 14:04
Đã sửa 5 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 25/08/2021 08:39
Ngôi sao mai rụng xuống
Cánh đồng ban mai, gió mát lạnh hơi sương
Lướt trên sông một bóng dáng đò ngang
Dòng nước ngân lên điều gì khe khẽ...
Nơi dòng sông lấp lánh bên cánh rừng lặng lẽ
Người lái đò tóc bạc lặng nối đôi bờ
Thế giới này, bao nhiêu cuộc chia ly
Cuộc sống này biết bao nhiêu số phận
Người lái đò, vẫn trên sông cần mẫn
Đem bao hy vọng vào mỗi buổi rạng đông
Lúc có người sang tả ngạn con sông
Khi có khách đò muốn sang bên bờ hữu
Những cặp tình nhân đôi bờ đâu có thiếu
Mà chỉ có một người lái đò trên bến đò ngang
Thời gian không ngừng trôi, cũng như nước trên sông
Mãi chảy bên cánh rừng lặng lẽ
Có một người tận tuỵ xe duyên, bao tim trẻ
Người lái đò đầu tóc bạc phơ
Nhưng Con đò ngang có nối những chơ vơ
Nối liền tình ta, ghép thành một mảnh?
Những chuyện đã qua dù vẫn còn ám ảnh
Chuyến đò ngang làm sao nối lại tình ta...
Thế giới này, bao nhiêu cuộc chia ly
Cuộc sống này biết bao nhiêu số phận
Người lái đò, vẫn trên sông cần mẫn
Đem bao hy vọng vào mỗi buổi rạng đông
Lúc có người sang tả ngạn con sông
Khi có khách đò muốn sang bên bờ hữu
Những cặp tình nhân đôi bờ đâu có thiếu
Mà chỉ có một người lái đò trên bến đò ngang
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 25/09/2007 14:04
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử ngày 25/08/2021 08:39
Một ngôi sao vừa rơi xuống đây
Trên cánh đồng sương sớm mát lành này
Một chiếc đò ngang vừa lướt nhẹ qua
Bên dòng nước hát điều gì ngân nga
Nơi có dòng sông đang sáng bừng lên
Bên cánh rừng lặng lẽ như ngủ yên
Có một người lái đò tóc bạc trắng
Nối đôi bờ con sông, ai biết chăng?
Trên trái đất có biết bao cuộc chia ly
Và biết bao số phận, bao bi kịch
Người lái đò mang lại cho mọi người
Niềm hi vọng, nụ cười buổi ban mai
Lúc thì người cần sang bờ trái
Lúc thì người cần sang bờ phải
Những người đang yêu thì nhiều lắm thay
Nhưng chỉ có một ông lái đò trên bến
Thời gian không ngừng trôi
Bên cánh rừng lặng lẽ
Một người lái đò mái tóc bạc phơ
Xe duyên cho bao trái tim trẻ
Nhưng nôi liền tình em, tình anh
Thì con đò không làm được như thế
Những gì đã đi qua
Sẽ không bao giờ quay trở lại
Trên trái đất có biết bao cuộc chia ly
Và biết bao số phận, bao bi kịch
Người lái đò mang lại cho mọi người
Niềm hi vọng, nụ cười buổi ban mai
Lúc thì người cần sang bờ trái
Lúc thì người cần sang bờ phải
Những người đang yêu thì nhiều lắm thay
Nhưng chỉ có một ông lái đò trên bến