Đăng bởi trungnh vào 11/11/2024 14:12, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 11/11/2024 22:10
Quê hương: một tiếng rao đêm
Buồn hiu trong con hẻm nhỏ.
Quê hương: một suối tóc mềm
Mắt răm, qua vành nón ngó
Quê hương: con đường me rụng
Những tà áo bướm thu bay
Quê hương: màu hoa tím súng
Bờ tre xao xác cỏ may
Quê hương: êm tiếng bà ru
Thơm thơm mùi rơm rạ cháy
Chen với gà eo óc gáy
Trưa hè diều sáo vi vu
Quê hương: là tiếng mẹ kêu
Ngọt ngào khi con dậy muộn
Quê hương là tô cháo nóng
Mẹ đưa thơm ngát hành tiêu
Quê hương, những chiều tan học
Đón nàng trước cổng trường xưa
Nhưng khi nàng ra bỗng trốn
Mặt như phượng vỹ vào hè
Tình yêu trong tim giấu kín
Và nàng ở lại quê hương
Quê hương bỗng thành tiếng gọi
Quê hương cùng nghĩa yêu thương
Dù xa trăm năm vẫn nhớ
Quê hương và tuổi ngây thơ
Tình yêu như trang giấy trắng
Chưa hề viết chữ bao giờ
Cuộc đời đã nhiều cay đắng
Nhưng lòng anh vẫn êm đềm
Người đã cho anh sức sống
Quê Hương và cũng là em.