Thơ » Nga » Eduard Asadov
Đăng bởi xinbac-tibo vào 27/07/2007 12:09
Что из того, что ты уже любила,
Кому-то, вспыхнув, отворяла дверь.
Все это до меня когда-то было,
Когда-то было в прошлом, не теперь.
Мы словно жизнью зажили второю,
Вторым дыханьем, песнею второй.
Ты счастлива, тебе светло со мною,
Как мне тепло и радостно с тобой.
Но почему же все-таки бывает,
Что незаметно, изредка, тайком
Вдруг словно тень на сердце набегает
И остро-остро колет холодком...
О нет, я превосходно понимаю,
Что ты со мною встретилась, любя.
И все-таки я где-то ощущаю,
Что, может быть, порою открываю
То, что уже открыто для тебя.
То вдруг умело галстук мне завяжешь,
Уверенной ли шуткой рассмешишь.
Намеком ли без слов о чем-то скажешь
Иль кулинарным чудом удивишь.
Да, это мне и дорого и мило,
И все-таки покажется порой,
Что все это уже, наверно, было,
Почти вот так же, только не со мной,
А как душа порой кричать готова,
Когда в минуту ласки, как во сне,
Ты вдруг шепнешь мне трепетное слово,
Которое лишь мне, быть может, ново,
Но прежде было сказано не мне.
Вот так же точно, может быть, порою
Нет-нет и твой вдруг потемнеет взгляд,
Хоть ясно, что и я перед тобою
Ни в чем былом отнюдь не виноват.
Когда любовь врывается вторая
В наш мир, горя, кружа и торопя,
Мы в ней не только радость открываем,
Мы все-таки в ней что-то повторяем,
Порой скрывая это от себя.
И даже говорим себе нередко,
Что первая была не так сильна,
И зелена, как тоненькая ветка,
И чуть наивна, и чуть-чуть смешна.
И целый век себе не признаемся,
Что, повстречавшись с новою, другой,
Какой-то частью все же остаемся
С ней, самой первой, чистой и смешной!
Двух равных песен в мире не бывает,
И сколько б звезд ни поманило вновь,
Но лишь одна волшебством обладает.
И, как ни хороша порой вторая,
Все ж берегите первую любовь!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi xinbac-tibo ngày 28/07/2007 12:09
Có thể là em từng yêu người ta
Từng xúc động, cho người em mở cửa.
Tất cả trước anh, một thời nào đó
Cái ngày xưa, chứ không phải bây giờ.
Ta có vẻ như sống đời thứ hai
Hơi thở thứ hai, bài ca cũng vậy
Em hạnh phúc với anh, em sáng ngời
Và anh với em mừng vui nhường ấy.
Nhưng tại sao vẫn có một điều rằng
Dù ít khi, không rõ ràng, bí ẩn
Trong con tim, tựa hồ như chiếc bóng
Châm chích ta đến nhức nhối giá băng…
Nhưng mà không, anh thừa hiểu được rằng
Em yêu anh ngày gặp gỡ với anh
Và anh cảm nhận rằng nơi nào đó
Có thể là, bây giờ anh đang mở
Ra cái điều đã quá rõ với em.
Em rất khéo thắt cà vạt cho anh
Em cười đùa hay là rất tin tưởng.
Có vẻ như điều gì em nói bóng
Hay nhìn ra điều kỳ diệu nấu ăn.
Anh quí trọng điều này rất dễ thương
Nhưng dù sao, lúc này anh cứ ngỡ
Hình như tất cả đã là quá khứ
Và bây giờ, nhưng không phải với anh.
Còn tâm hồn kêu lên đã sẵn sàng
Trong phút giây dịu dàng, trong giấc mộng
Thầm thĩ với anh một lời xao xuyến
Có thể là mới mẻ đối với anh
Nhưng trước đây nói với anh chưa từng.
Đúng như vậy, có thể, lúc này đây
Nhưng ánh mắt em bỗng nhiên sầm tối
Rõ một điều, anh đứng trước em đây
Cái ngày ấy anh không hề có lỗi.
Khi tình yêu thứ hai bất thình lình
Bước vào đời đắng cay và tê tái
Ta không chỉ thấy niềm vui trong tình
Mà lặp lại một điều gì trong đấy
Và điều này ta giấu bản thân mình.
Và ta nói với mình rất ít khi
Rằng tình đầu có phần không mạnh mẽ
Tình màu xanh, giống như cành lá nhỏ
Một chút buồn cười, một chút ngây thơ.
Không thừa nhận với mình suốt cuộc đời
Rằng ta đã gặp một tình yêu mới
Dù sao vẫn có một phần nào đấy
Của tình đầu trong sáng và buồn cười!
Không hề có hai bài hát như nhau
Dù bao nhiêu sao sáng vẫn vẫy chào
Nhưng với phép nhiệm mầu thì chỉ một.
Và dù cho tình thứ hai vẫn đẹp
Ta vẫn nên gìn giữ mối tình đầu!
Gửi bởi Trăng Quê ngày 01/11/2008 11:36
Rõ ràng là em đã từng yêu
Từng run rẩy đón người ta khi mở cửa
Với anh tất cả là quá khứ
Của ngày xưa tình đã phôi phai
Ta yêu nhau mối tình thứ hai
Cả hơi thở bài ca cũng vậy
Em hạnh phúc rạng ngời lắm đấy
Anh thật vui và ấm áp cùng em
Nhưng tại sao có những lúc gợn lên
Không rõ ràng đôi khi bí ẩn
Trái tim đập dường như thờ thẫn
Mà nhói đau buốt lạnh như băng
Ồ mà không, anh vẫn hiểu rằng
Em yêu anh cùng anh hò hẹn
Tất cả những điều lăn tăn chợt đến
Có thể bây giờ, anh chia sẻ cùng em
Có thể bây giờ anh cởi mở cùng em
Chiếc cà vạt em thắt khéo thêm
Rất tin cậy, tiếng cười giọng nói
Không cần lời cũng biết anh đang đói
Những món ăn chăm chút dịu dàng
Vâng, với anh điều đó quý như vàng
Nhưng tất cả nói với anh một nhẽ
Chắc ngày xưa khi yêu em cũng thế
Cũng thế này, nhưng không phải với anh
Tâm hồn anh tưởng đã an lành
Nhưng có phút bên em trong giấc ngủ
Em âu yếm thì thầm nho nhỏ
Những lời có thể mới với anh
Như đã từng, nhưng không phải với anh
Vâng đúng vậy, có thể là như vậy
Đôi mắt em tôi bỗng tối sầm
Bây giờ em đang đứng trước anh
Quá khứ đã qua em không hề có lỗi
Khi tình yêu thứ hai tiếp nối
Là bước vào đau khổ đắng cay
Không chỉ là hạnh phúc đắm say
Ta lặp lại những gì trong quá khứ
Sao ta phải giấu mình cơ chứ
Và đôi khi chính ta tự nhủ
Mối tình đầu chỉ thoáng qua thôi
Và xanh non như cây nhỏ bên đồi
Và chút ngây thơ, chút dở hơi
Suốt đời ta chẳng nhận ra thôi
Rằng đã gặp và yêu người yêu mới
Vẫn còn đâu đây tình đầu bối rối
Rất buồn cười, trong sáng, ngây ngô
Không có hai bài hát giống nhau
Và bao nhiêu vì sao cũng thế
Tình thứ hai dẫu vô cùng đẹp đẽ
Vẫn đâu đây bóng dáng mối tình đầu