Thơ » Trung Quốc » Minh » Cao Khải
Đăng bởi tôn tiền tử vào 21/01/2019 10:39
吳王在時百花開,
畫船載樂洲邊來。
吳王去後百花落,
歌吹無聞洲寂寞。
花開花落年年春,
前後看花應幾人?
但見枝枝映流水,
不知片片墮行塵。
年來風雨荒臺畔,
日暮黄鸝腸欲斷。
豈唯世少看花人,
縱來此地無花看。
Ngô vương tại thì bách hoa khai,
Hoạ thuyền tải lạc châu biên lai.
Ngô vương khứ hậu bách hoa lạc,
Ca xuý vô văn châu tịch mịch.
Hoa khai hoa lạc niên niên xuân,
Tiền hậu khán hoa ưng kỷ nhân?
Đãn kiến chi chi ánh lưu thuỷ,
Bất tri phiến phiến đoạ hành trần.
Niên lai phong vũ hoang đài bạn,
Nhật mộ hoàng ly trường dục đoạn.
Khởi duy thế thiểu khán hoa nhân,
Túng lai thử địa vô hoa khán.
Khi vua Ngô còn trăm hoa đua nở
Thuyền vẽ chở niềm vui từ đảo về
Ngô vương không còn nữa trăm hoa rơi rụng
Không nghe tiếng đàn ca đảo vắng tanh
Hoa nở hoa tàn đều vào mùa xuân hằng năm
Trước sau ngắm hoa có bao người?
Chỉ thấy cành in bóng trên nước
Không biết lớp lớp cánh hoa rơi trên đường bụi
Trải bấy nay đài hoang gội mưa gió
Khi chiều về tiếng oanh vàng như nức nở
Há chỉ trên đời ít người xem hoa
Dẫu đến đất này cũng không có hoa mà ngắm
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 21/01/2019 10:39
Vua Ngô còn trăm hoa nở rộ
Từ đảo sang thuyền chở vui tràn
Vua Ngô khuất, trăm hoa tàn
Tiếng ca chẳng rộn sáo đàn chẳng ran
Hoa tàn nở theo xuân đến cả
Người ngắm hoa mấy kẻ trước sau
Hay cành soi bóng dòng sâu
Biết đâu cánh rụng nối nhau bụi đường
Trải mưa gió đài hoang từ bấy
Oanh chiều về như thấy ruột đau
Ngắm hoa đời ít riêng nào
Đất này dẫu đến hoa đâu ngắm nhìn