Bản dịch của Vũ Minh Tân

Triều dựng mênh mang sóng trắng trời,
Bến chiều cây lạnh khói chơi vơi.
Ba ngày gió buốt đò không khách,
Thuyền lặng đầu sông một dãy dài.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]