Cây đỏ, non lam, chiều muộn rồi
Cỏ xanh, xanh biếc tận chân trời
Khách du chẳng đoái thương xuân cỗi
Hoa rụng bên đình dẵm tả tơi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]