Nghèo bệnh than ôi cứ bám ta,
Nhìn trời chẳng biết làm sao mà.
Lợi không ràng buộc lòng như sắt,
Buồn cứ giày vò tóc điểm hoa.
Chẳng chút tài gì mưu giúp nước,
Hiềm ba thưng gạo đặng nuôi nhà.
Biết đâu gặp được thời vua thánh,
“Đá trắng” nực cười ai đó ca.