Bản dịch của Trần Trọng San

Chín đợt Phù Dung cao ngất trời,
Hối theo thác xuống khói cao vời.
Chim vượn đến lòng lúc thu muộn,
Hàng thông trước mắt suốt đêm phơi,
Kệ sách đã hư thành nấm mục,
Cánh song chắc ngả xuống khe trôi.
Một cây gậy trúc chơi Giang Bắc,
Hai chục năm xa núi cũ rồi.