Khói bụi nhà Hán mờ đông bắc
Tướng Hán rời nhà đi dẹp giặc
Nam nhi vốn trọng chí tung hoành
Cửu trùng đặc biệt ban nhan sắc
Chiêng khua trống gióng xuống Du Quan
Kiệt Thạch tinh kỳ phấp phới sang
Vũ thư hiệu uý bay hãn hải
Lửa săn chúa mọi chiếu Lang San
Núi sông xơ xác miền biên tái
Ngựa rợ hung hăng trong gió mưa
Trước quân lính chiến đầy nguy hiểm
Dưới trướng cô nàng vẫn múa ca
Sa mạc tàn thu cỏ úa gầy
Thành cô quân ít nắng chiều gay
Mình mang ơn chúa coi thường giặc
Sức hết quan san chưa giải vây
Gian khổ biên thuỳ mảnh áo nhung
Chia ly đũa ngọc chắc tuôn ròng
Bên thành thiếu phụ lòng như xé
Kế Bắc chinh phu vẫn ngoảnh trông
Xa thẳm biên đình đến được sao
Bao la tuyệt vực có chi nào
Ba mùa sát khí xông mây trận
Lạnh lẽo đêm đêm tiếng mõ sầu
Lấp loá gươm đao tuyết trắng ngần
Xá gì công trạng tiếc chi thân
Thấy chăng chiến địa đầy gian khổ
Còn nhớ xưa kia Lý tướng quân