Bản dịch của Thuỵ Anh

Tôi ước được là một người vĩ đại
Nắm trong tay một vương quốc riêng mình
Bên lâu đài, lệnh cho người đào đường hào lớn xung quanh
Để tội ác không cách nào chạm tới
Ước được mở một bữa tiệc cao sang quý tộc
Mời những kẻ đói nghèo làm khách của tôi
Bên những anh chàng dũng cảm, tươi vui
Nơi đây mọi điều luôn công khai, rành mạch
Trắng ra trắng, đen ra đen
Và cuộc sống được tụng ca cho đến ngày tận thế

Ước sao tôi là người đàn ông can đảm
Được Số Phận trao tay chiến mã, yên cương
Một lưỡi gươm chiến binh, một trận chiến công bằng
Một kẻ thù để tôi chế ngự
Nhưng nếu tôi không được vinh danh trong ngày chiến thắng
Khi những đạo quân trở về sau trận chiến cuối cùng
Giữa những người ngã xuống trong cuộc tranh hùng
Thì cũng có sao đâu nếu tôi đã chiến đấu không hề sợ hãi
Dẫu ở hậu phương vẫn có thể dấn thân
Và dẫu bị lãng quên, giấc ngủ thật sâu vẫn ngàn năm toàn vẹn

Nhưng tôi đâu phải người trong giấc mộng xa vời nhường ấy
Chẳng giáo gươm chỉ ngoài ngôn từ tôi có đây
Mang trên mình tấm khiên trong cuộc chiến Thơ này
Nhưng phần đời còn lại xin khoác tấm áo thường ngày giản dị
Tôi muốn mình hát lên nồng nàn như mặt trời chiếu sáng
Dù chỉ ở nhà khuất lấp bóng râm
Cho Ký ức như chim sơn ca cất tiếng
Niềm vui tôi lan toả cả láng giềng
Khi phổi căng tràn âm thanh vang vọng
Một bài ca bay khắp núi đồi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]