Bản dịch của Phạm Doanh

Sau loạn lạc, yên chỗ,
Núi Lạc Dương chẳng ra.
Hỏi mây núi, muốn rõ,
Bụi gai rậm, ậm à.
Gió bắc, lá vàng rụng,
Bãi nam, đầu bạc ca.
Mười năm, khách trôi nổi,
Rầu rĩ tấm lòng già.