Bản dịch của Phạm Doanh

Vùng hoang xa nằm bệnh,
Đường nhỏ thật khó len.
Bạn thân khéo dụ khách,
Mang rượu lại cùng nhìn.
Tự thẹn không rau, cá,
Yên ngựa những thêm phiền.
Nâng ly chúc Sơn Giản,
Đầu bạc lạnh không quen.