Bản dịch của Nguyễn Minh

Cỏ mịn gió lùa nhẹ
Buồm cô độc lướt đêm
Đồng bằng sao sớm lặn
Trăng ló sông vươn lên
Văn há tạo danh giá?
Bệnh già đã nghỉ quan
Đời ta giống chi vậy?
Giống chim âu lạc đàn.