Bản dịch của Nguyễn Đương Tịnh

Đêm khuya yên như nước đọng
Quán trọ gió rít then cài
Chuột dòm đèn, tỉnh giấc
Sương thấm qua chăn lạnh người
Mất ngủ
Mất ngủ
Cửa ngoài ngựa hí, dậy thôi!