Bản dịch của Ngô Nguyên Ngần

Anh đi độ ấy xa nhà
Khung cửi ọp ẹp ai mà mó tay
Nhớ anh tựa mảnh trăng đầy
Đêm đêm phai nhạt, sụt gầy nét hoa

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]