Tơ trắng bình sinh ta tự hào,
Văn chương vô phận dám bàn sao.
Triển Cầm trong nước ba lần truất,
Chương Tử ai hay biếng nhác nào.
Già lão về vườn đây sự nghiệp,
Đêm nằm chẳng thẹn vợ con đau.
Hữu hình trời đất, đều do đạo,
Thoả chí cá hồ chim trời cao.