Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Đường lối tây du mấy độ tuần ?
Long nhương thuyền lớn ruổi mùa xuân.
Mùa mưa hồng hạnh mộng quê trải,
Lữ khách tơ sầu mảnh bụi trần.
Mới biết buồm giương xuôi sóng gió,
Hiểm nghèo vượt biển thấy bao la.
Tôn gia nét bút ai lường được,
Đầu sóng tô thêm một khách ngâm.