Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nhà mát Tĩnh An buông liễu xoà,
Trước đài Vọng Dịch rụng đầy hoa.
Ánh xuân hai chốn cùng ngày tắt,
Nhà nhớ người đi, khách nhớ nhà.