Sống như hành khách bước qua đường,
Chết giống như người trở lại vườn.
Trời đất khác chi là quán trọ,
Chịu đau cùng khổ bụi trần vương.
Trong trăng con thỏ mê nghiền thuốc,
Đã hoá dâu xanh thành củi thường.
Xương trắng âm thầm sao biết nói,
Thông xanh nào biết đến xuân trường.
Thở than sau trước chi mọi việc,
Phú quý công danh chẳng vững thường.