Vùng Tam Biên ít đá không cây
Người cày thuê khó qua ngày đoạn tháng
Trời không mây ruộng đồng đại hạn
Khó qua ngày phải liệu tính toan
Bầy dê đi phải có đầu đoàn
Đảng Cộng sản dấy lên từ Thiểm Bắc
Cờ đỏ cắm lưng trời cao ngất
Có ông Lưu rồi đến ông Cao
Lửa xuống cồn khô, lửa cháy rào rào
Cờ đỏ phất người nghèo đều đỏ thắm
Sấm nghìn dặm, chớp xa muôn dặm
Ngày càng mau đỏ thắm khắp nơi
Nghé tơ mang ách lâu rồi
Đi làm cách mạng lòng người ước mong
Buổi trưa đi làm công ngoài ruộng
Buổi tối về vác súng mang gươm
Đánh đồn lấy gạo, chia lương
Bò dê, ruộng đất cũng thường chia dân
Đội thiếu niên với đoàn xích vệ
Đều những người tuổi trẻ đứng ra
Đi đường, một trận gió qua
Chị em mái tóc hoá ra ngắn rồi
Lũ tràn, nước đục về xuôi
Quý cùng mọi người vào xích vệ quân
Ngày đi coi ngó bò ăn
Đêm về khai hội họp bàn đấu tranh
Họp xong gà đã gáy canh
Đường xa mười dặm phải nhanh chân về
Suốt ngày lại phải chăn dê
Tối tối đi về, mất ngủ không yên
Người lao động lòng thêm vững mạnh
Tấm lòng vì cách mệnh càng cao
Bàn tay ngón chẳng đều nhau
Tấm lòng Vương Quý ai đâu sáng cùng
Ai căm thù chỉ bằng dãy núi
Quý căm thù so với trời cao:
Giết cha còn nhớ năm nào
Người yêu nó cũng mưu sao cướp về
Năm năm kiếp ngựa ê chề
Một đồng nó cũng không hề giả cho!
Lão Thôi cứ tha hồ làm bậy
Nó đêm ngày sửa trại nuôi quân
Hiểu sâu địa chủ hào thân
Lão Thôi còn độc ác hơn mọi thằng
Dân cày muốn được ăn thịt nó
Gặp nó đâu, chó cũng sủa vang
Trông mong du kích về làng!
Đánh cho tan bến Tử Dương rửa hờn
Nóng lòng không đợi chín cơm
Hăm ba tháng chạp định hôm kéo về
Tóm lão Thôi ngay khi còn tối
Sáng ngày sau đánh tới Tử Dương
Họp xong giải tán vội vàng
Hăm ba tháng chạp rõ ràng là mai
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]