Bản dịch của Đinh Tú Anh

Thoát xa ràng buộc, lánh tơ vương
Ngọn gió nuốt mưa, cảnh diệu thường
Rêu núi soi lên, trời tựa gấm
Ánh trăng lướt nhẹ, đá như gương
Khéo cùng núi Thuấn, nơi này đẹp
Chẳng phải Chọi Gà, chốn ấy thường
Thẹn vượt núi non chầu hướng Bắc
Bởi sinh Tượng quận, luyến Nam phương.