Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Bốn mùa hoa cỏ
Đã nghe ngan ngát thoáng hương nhà
Xao xuyến lòng ta Ngọc Điểm hoa
Gom men trời đất vào trong cánh
Em thả hương thầm theo gió xa.
Chuỗi hoa trắng tím xinh xinh mộng
Em hồn nhiên lắm giữa mênh mông
Từng cánh mở xoè căng sức sống
Chỉ ngắm hoa thôi cũng thoả lòng!
Là em mê hoặc người thiên hạ
Bằng hương quyến rũ, sắc thanh tân
Một cành Ngọc Điểm gieo hương lạ
Một tách trà xuân nối bước gần.
Ta gọi em thầm Ngọc Điểm ơi!
Cành xuân biêng biếc nụ hoa tươi
Ngày xuân nắng ấm hoa phô sắc
Bằng hữu yêu hoa ghé bước chơi!