Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bùi Nguyễn Trường Kiên » Quê nhà nỗi nhớ (2002)
Đăng bởi Vanachi vào 31/07/2018 23:21
Cũng đành như thế. Ừ thôi
em về để nhớ riêng tôi. Phải đành
đêm đêm chiếc bóng. Năm canh
chờ ai tàn hết tuổi xanh. Bây giờ
tóc đà bạc trắng. Dại khờ
tin em quên cả bến bờ. Tôi đi
lên non thuở ấy. Xuân thì
thoảng qua như gió biên thuỳ. Em ơi,
quên quên nhớ nhớ. Lạ đời
tôi quên
sao cả đất trời…
nhớ em!