Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bình Nguyên Trang
Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/09/2015 01:57
Còn một mái nhà
Đổ rơm rạ vào giấc mơ con
Đổ rêu phong vào giấc mơ con
Đổ tình yêu vào giấc mơ con
Mỗi buổi sáng lùa tay vào tóc
Theo chiều kim đồng hồ
Mái tóc con là mẹ
Tìm lại bóng hình trên chiếc lưỡi thời gian
Mẹ hồi sinh mùa xuân
Mẹ hồi sinh lộc biếc
Mẹ hồi sinh ngày con ngân tiếng khóc
Hân hoan bi kịch làm người
Lá cứ xanh bởi mùa
Lá cứ úa bởi mùa
Năm xa dần bởi tháng
Ngày xa dần phút giây
Con xa một tầm tay
Thời gian nào biết lỗi
Lòng mẹ như cơn mưa đầu mùa biết đợi
Biết khơi nguồn dòng sông
Mẹ yêu con bằng tình yêu cánh đồng sau mùa gặt
Con vuông tròn hạt thóc đã rời xa
Mẹ yêu con đã đầy một mái nhà
Đã đầy giếng nước
Đã dày bụi thời gian về đậu trên mái tóc
Đã dài thêm con đường
Và gần thêm mặt đất
Đã mỏi mệt con tim
Đã hao gầy thể xác...
Mỗi lúc trên đường nghẹn lòng thổn thức
Những ảo tưởng như mùa sương về buông kín lối
Con đã miệt mài trên cánh đồng tình yêu
Tìm người đàn ông dám vì con mà bỏ quên tất thảy...
Nhưng hôm nay con về lại khu vườn
Về lại tuổi thơ vịn cây cầu đã gãy
Vịn nỗi buồn rong rêu mà đứng dậy
Nhìn vết dấu thời gian qua tiếng thở dài
Trong cô đơn con vịn vào tiếng Mẹ...