Tôi đâu sợ hãi
Đất trời thay đổi
Tôi đứng vững trước con giông tố
Bám chặt cuộc đời như một chiếc lá cây
Bám chặt lấy thân cành của nó

Trong đám sương thu
Đất trời cau có
Chiếc lá cây kia đỏ rực như đồng
Để trả lời cho tiếng rít bão giông
Gọi đưa đẩy và rung vang âm tiếng

Khi mùa đông đến
Bão tuyết rên la
Và giá băng cào cấu thịt da
Chiếc lá kia như bàn tay xoè rộng
Che lấy thân cành đã nuôi nó sống

Nhưng rồi chết lặng
Giữa mùa xuân sang
Chiếc lá kia chào đón nắng tràn lan
Nhường chỗ lại cho những mầm lá mới
Và rơi xuống mặt đường không trăn trối

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]