Thơ » Belarus » Petrus Brovka
Đăng bởi hongha83 vào 07/12/2018 15:26
Как лист дубовый…
Мне не страшны
Ни грусть, ни слякоть,
Не страшен вихря гул и свист-
За жизнь цепляюсь жадно, клято:
за ветку так
Дубовый лист.
По осени
Медяный, дюжий
меж хмурой стыни он горит...
Трясут его ветра и стужи,
А он одно в ответ –
Звенит.
Когда зима,
Метель играет
И злобно щерится мороз,
Он, как ладонью, прикрывает
Родную ветку,
Где пророс.
И только в ясный день
Весенний,
где цветом полнится простор,-
Перед листком зелёным, новым
Он тихо падает
На дол.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi đâu sợ hãi
Đất trời thay đổi
Tôi đứng vững trước con giông tố
Bám chặt cuộc đời như một chiếc lá cây
Bám chặt lấy thân cành của nó
Trong đám sương thu
Đất trời cau có
Chiếc lá cây kia đỏ rực như đồng
Để trả lời cho tiếng rít bão giông
Gọi đưa đẩy và rung vang âm tiếng
Khi mùa đông đến
Bão tuyết rên la
Và giá băng cào cấu thịt da
Chiếc lá kia như bàn tay xoè rộng
Che lấy thân cành đã nuôi nó sống
Nhưng rồi chết lặng
Giữa mùa xuân sang
Chiếc lá kia chào đón nắng tràn lan
Nhường chỗ lại cho những mầm lá mới
Và rơi xuống mặt đường không trăn trối