Em đã từng rạng rỡ, thuỷ chung và xinh tươi hơn hết thảy,
Đừng quở trách tôi, tôi xin em!
Đoàn tàu của tôi, như bài hát Digan, bay đi mãi mãi,
Như những ngày ấy đã qua luôn...
Những gì đã yêu thương - qua đi, qua đi rồi tất cả,
Phía trước là vô định đường trường...
Tất cả đã được ban phúc lành, không xoá nhoà phai lạt,
Không còn quay trở về... xin em!
Ngày 31 tháng 8 năm 1914
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]