Tôi đặt xuống bên giường em
Những bông hoa đang tàn úa,
Và cùng những cánh hoa lũa
Ước mơ tôi mệt mỏi chết dần.
Với những đóa hoa tôi thì thầm
Về một mối tình đang tắt,
Trước cõi lặng câm thổn thức
Xin em đừng gọi tôi thêm.
Chúng mình không sống, mà chỉ ưu phiền.
Vẻ đẹp với ta chỉ trong thoáng lát,
Nhưng đôi môi của tôi lạnh ngắt
Không được làn môi em trút lửa nồng nàn.
Hãy để mặc tôi trong mộng đọc thầm:
“Anh chẳng yêu em, anh không thương tiếc”
Vì thế mà hiểu hơn và tôi biết
Về nỗi buồn u ẩn tình em.