Họ cho tôi lời khuyên, lời giáo huấn tốt lành,
Tới tấp ban khen đủ mọi thứ thơm danh,
Và bảo tôi hãy nán lòng chờ đợi,
Vì muốn đỡ đầu, dìu dắt tôi vươn tới.
Nhưng nếu tôi cứ đợi họ đỡ đầu,
Chắc rằng tôi đã chết đói từ lâu,
Nếu không có một người nhân đức
Đã vì tôi mà can trường nỗ lực.
Người nhân đức cho tôi ăn, tôi uống!
Nặng nghĩa tình sâu tôi ghi tạc suốt đời!
Chỉ tiếc một điều tôi không sao hôn được
Con người nhân đức ấy... là tôi!