Tây Thanh Khương lần tới,
Nam Bạch Đế chỗ ngơi.
Ba mươi gây sợ khách,
Bánh tổ kết tình người.
Bói ngói truyền lời thánh,
Đốt lửa mở ruộng đồi.
Phải, quấy nơi nào định,
Gối cao cứ cười đời.