Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Ta khóc rất lâu về số phận của con
Cứ mạnh lên từng đêm một nỗi buồn...

Ta biết rằng hoàng hôn ngày sắp đến
Thiên hạ sẽ chôn ta với lời cầu nguyện...

Áo quan ta màu trắng khi con nhìn
Một nỗi buồn câm nín thắt trong tim...

Ta khóc lâu với những lời ấm áp
Nước mắt ta kết thành những hạt ngọc...

Ta xâu thành chuỗi ngọc để cho con
Đeo vào cổ, kỷ niệm những ngày buồn!