Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Anh trong tim, trong hơi thở của em
Trong nỗi buồn, trong mừng vui, hoan hỉ
Cháy lên trong thơ em như ngọn lửa
Em nhìn người ta – trước mặt chỉ thấy anh.
Em đến nhà ai thì anh cũng theo cùng
Anh là không khí, là ánh sáng, là dịu êm, là gió
Thế mà sao anh chạy trốn khỏi em!…