Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Ngôi nhà ta có lâu đời,
Ở non Ngọc Nữ huyện thời Tung Dương.
Bên ta trăng ở lâu thường,
Bên đông bờ suối ngọn thông treo trời.
Ông đi hái cỏ tiên thôi,
Xương bồ màu tím cánh hoa mượt mà.
Cuối năm thảng hoặc thăm ta,
Bạch long ông cưỡi bay vào trời xanh.