Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Ngồi ngay nhà giữa chỉ cần yên,
Nhàn ngắm Côn Luân làn khói thiêng.
Tâm tự nghỉ ngơi khi mệt mỏi,
Không cầu niệm Phật chẳng cầu thiền.